Nhiều năm về trước, khi mình còn là học sinh chuyên Anh ở tỉnh, mình đã mơ hồ nhận ra là mình đã muốn gắn bó với nghiệp dạy ngoại ngữ. Những năm sau đó, trải qua rất nhiều thời gian làm các công việc liên quan đến tiếng anh như giải đề, làm gia sư, mình quyết định dấn thân vào IELTS và có công việc dạy IELTS đầu tiên của mình ở một trung tâm ở Hà Nội. Trung tâm đó lớn, lâu đời, và rất nhiều khách hàng. Tuy nhiên đó cũng chính là vấn đề, nó lớn và đồng thời là một cỗ máy quá lạnh lùng. Ở đó chỉ có mình, một người trẻ mới bước chân vào nghề dạy, với giáo trình, học viên và những khó khăn mà không có người nào hỗ trợ.
Sau đó mình tìm việc ở những công ty nhỏ hơn và có cuộc phỏng vấn đầu tiên với TCE. Chị Thảo - sếp hiện tại của mình bây giờ, đã cho mình cảm thấy được sự gắn kết với trung tâm ngay cả khi mình chưa bắt đầu. Sau đó là quá trình training cùng team, buổi dạy demo được feedback cụ thể, rồi đến những khóa học đầu tiên mình dạy.
Điều làm mọi thứ khác biệt ở nơi này đó chính là con người. Những người ở TCE đều rất trẻ và rất giỏi. Họ cũng rất khiêm tốn và tôn trọng lẫn nhau bởi ở đây, sự phát triển của học viên được đặt lên làm trung tâm. Đến giờ mình cũng có rất nhiều trải nghiệm vui với học viên.
Mình nhớ ở ngay những khóa học đầu tiên mà mình dạy, các bạn đã gửi tin nhắn lên nhóm lớp xin các chị TCE helper được học lên tiếp cùng nhau. Hay hôm nọ mình mới có lớp đầu tiên tại cơ sở 2 ở Hà Đông và phải đi tàu trên cao, sau đó đi bộ 500m từ ga để tới trung tâm. Lúc về, học sinh sợ mình bị lỡ tàu nên đã tha thiết chở mình ra ga và khi về đến nơi nhắn hỏi xem mình có kịp tàu hay không. Từ những sự kiện nhỏ như vậy, nhỏ như sự tiến bộ từng ngày của học sinh, mình thấy những việc mình làm có tầm quan trọng, và những lúc như thế, ý nghĩa tồn tại của mình vượt xa khỏi bản thân.
Mình thấy rất biết ơn vì đã tìm được TCE, vì những con người rất đỗi tử tế ở đây, vì cảm giác an toàn khi mình biết dù mình còn rất nhiều thiếu sót và sẽ mắc rất nhiều sai lầm, nhưng mình luôn có thể làm lại và trưởng thành hơn.